Trong không gian với hệ tọa độ Oxyz, cho M(1; 1; 0) và mặt phẳng (P) có phương trình
-x + y - z - 3 = 0. Gọi I là hình chiếu của M trên (P). Viết phương trình mặt phẳng (Q) đi qua I, gốc tọa độ O và cách điểm K (; -2; 1) một khoảng bằng .
Gọi I(x;y;z) => =(x- 1; y -1; z). (P) có véc tơ pháp tuyến = (-1; 1; -1)
Ta có cùng phương nên ⇔
=> I (1- t; 1 +t; -t)
Do I thuộc (P) nên ta có phương trình: -1 + t + 1 + t + t - 3 = 0 ⇔ t = 1
nên I(0; 2; -1)
Ta có (0; 2; -1). Gọi = (a; b; c) là véc tơ pháp tuyến của (Q)
( a2 + b2 + c2 ≠ 0). Do (Q) chứa O, I nên ⇔ = 0
⇔ 2b - c = 0 ⇔ c = 2b ⇔ = (a; b; 2b)
Phương trình (Q): ax + by + 2bz = 0
Theo giả thiết d(k,(Q)) = ⇔
⇔ 3|a| = 2 ⇔ a = ± 2b
Với a = 2b chọn b = 1 có a = 2 => Phương trình (Q) có dạng 2x + y + 2z = 0
Với a = -2b chọn b = -1 có a = 2=> Phương trình (Q) có dạng 2x - y - 2z = 0