Trong mặt phẳng với hệ tọa độ Oxy, cho ∆ABC có M(2;0) là trung điểm của cạnh AB. Đường trung tuyến và đường cao qua đỉnh A lần lượt có phương trình
7x-2y-3=0, 6x-y-4=0. Viết phương trình đường thẳng AC.
Gọi đường trung tuyến và đường cao qua A là (d1), (d2).
Ta lần lượt có:
+Điểm A là giao điểm của (d1),(d2), nên tọa độ điểm A là nghiêm của hệ phương trình:
<=> => A(1;2)
+Điểm B đối xứng với A qua M nên B(3;-2)
+Đường thẳng BC được cho bới:
(BC):Qua B và BC⊥(d2) <=> (BC):Qua B(3;-2) và có vtpt(1;6)
<=> (BC):x+6y+9=0
+Gọi N là trung điểm của BC, khi đó N là giao điểm của (BC) và (d1), nên tọa độ N là nghiệm của hệ phương trình:
<=> => N(0;)
Cuối cùng, phương trình đường thẳng AC được cho bởi:
(AC): Qua A(1;2) và có vtcp (-2;) chọn (4;3)
<=> (AC):=
<=> (AC):3x-4y+5=0