Trong không gian với hệ tọa độ Oxyz, cho đường thẳng ∆ : = = và điểm M( 0;-2;0). Viết phương trình mặt phẳng (P) đi qua điểm M song song với đường thẳng ∆ đồng thời khoảng cách giữa đường thẳng ∆ và mặt phẳng (P) bằng 4.
Giả sử (a;b;c), a2+b2+c2 ≠ 0 là một véc tơ pháp tuyến của mặt phẳng (P)
Phương trình mặt phẳng (P): ax+by+cz+2b=0
Đường thẳng ∆ đi qua A(1;3;0) và có véctơ chỉ phương =(1;1;4)
Từ giả thiết ta có
Thế b= -a-4c vào (2) ta có (a+5c)2 = (2a2+17c2+8ac) a2-2ac-8c2=0
<=>
Với a=4c chọn a=4, c=1 => b=-8. PT mặt phẳng (P): 4x-8y+z-16=0
Với a=-2c chọn a=2, c=-1 => b=2. Pt mặt phẳng (P): 2x+2y-z+4=0