y = f(x) = x√x , (0; +∞)
Lấy x1, x2 bất kì thuộc khoảng (0; +∞) và x2 > x1. Ta có
f(x2) = x2√x2 ; f(x1) = x1√x1
f(x2)2 = x22.x2 ; f(x1)2 = x12.x1
f(x2)2 – f(x1)2 = x23 – x13 = (x2 – x1)(x22 + x1x2 + x12)
Do x2 > 0; x1 > 0 , x2 - x1 > 0 (do x2 > x1.) nên
(x2 – x1)(x22 + x1x2 + x12) > 0
nên f(x2)2 – f(x1)2 = (f(x2) – f(x1))(f(x2) + f(x1)) > 0
mà f(x2) + f(x1) = x2 √x2 + x1 √x1 > 0
nên f(x2) - f(x1) > 0 => f(x2) > f(x1) .
Vậy hàm số y = f(x) = x √x đồng biến trong khoảng (0; +∞)