Trong không gian với hệ tọa độ Oxyz, cho đường thẳng
d: = =
Viết phương trình mặt phẳng (P) chứa đường thẳng d và cách điểm M(1; 0; 1) một khoảng lớn nhất.
Gọi = (a; b; c), a2 + b2 + c2 > 0 là vecto pháp tuyến.
= (1;1;-1)
Do d ⊂ (P) => . = 0 => c = a + b. (1)
N(1; 2; 3) ∈ d ⊂ (P) nên mặt phẳng (P) có dạng:
a(x – 1) + b(y – 2) + c(z – 3) = 0
d(M; (P)) = (2)
d2(M; (P)) =
Nếu b = 0 thì d2(M; (P)) = √2
nếu b ≠ 0 thì d2(M; (P)) = f(t) = với t =
f'(t) = = 0 <=> t = 0 hoặc t = -2
Xét chiều biến thiên, ta có f(t) đạt giá trị lớn nhất là 8 khi a = 0 => c = b
Chọn c = 1, b = 1 thì phương trình (P): y + z – 5 = 0