[6 điểm]
Phân tích để thấy sự chuyển biến tâm trạng của người chinh phụ qua đoạn thơ sau:
Lòng này gửi gió đông có tiện?
Nghìn vàng xin gửi đến non Yên
Non yên dù chẳng tới miền,
Nhớ chàng thăm thẳm đường lên bằng trời
Trời thăm thẳm xa vời khôn thấu,
Nỗi nhớ chàng đau đáu nào xong
Cảnh buồn người thiết tha lòng,
Cành cây sương đượm tiếng trùng mưa phun
(Theo Những khúc ngâm chọn lọc, NXB Giáo dục, Hà Nội, 1994)
Yêu cầu về kỹ năng:
Thí sinh biết cách làm bài văn nghị luận văn học, bài làm có kết cấu chặt chẽ, diễn đạt lưu loát, không mắc lỗi chính tả, dùng từ và ngữ pháp.
Yêu cầu về kiến thức:
Thí sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau nhưng cần nêu được các ý sau:
- Ở tám câu thơ này, nỗi ai oán hiện rõ trong từng chữ, từng câu mặc dù tác giả không hề nhắc đến hai chữ chiến tranh.
- Sau tâm trạng bồn chồn trong tình cảnh lẻ loi (8 câu đầu đoạn), chìm đắm trong sự sầu tư vì chờ mong khắc khoải (8 câu tiếp đoạn), theo logic diễn biến tâm trạng, người chinh phụ tất nhiên cuối cùng sẽ lại gửi tất cả nỗi niềm thương nhớ đến với chồng nơi chiến trường xa, nhưng người chinh phu đang chinh chiến tận nơi nào thăm thẳm mà chính nàng cũng chỉ có thể hình dung bằng hình ảnh ước lệ non Yên.
- Những hình ảnh thiên nhiên gợi ra miền không gian vô tận, bát ngát hơn với hình ảnh đường lên trời thăm thẳm, trời thăm thẳm xa vời, mênh mông không giới hạn. Đó không chỉ là không gian vô tận ngăn cách hai vợ chồng mà còn là nỗi nhớ khôn nguôi, không tính đếm được của nàng, là tình yêu thương của vợ ở quê nhà – tấm lòng đau đáu tha thiết khôn nguôi như nhuốm vào giọt mưa, giọt sương, đều đều miên man trong tiếng trùng ra rả.
- Hai câu thất ngôn chứa đựng sự tương phản sâu sắc, trời thì quá xa, nỗi nhớ thương thì đau đáu, cho nên trời đâu có thấu. Các từ láy thăm thẳm, đau đáu diễn tả cảm giác xót xa, cay đắng, ngầm ý oán trách.
- Giữa con người và cảnh vật có sự tương đồng khiến cho nỗi sầu thương trở nên da diết. Cảnh vật xung quanh người chinh phụ chuyển thành tâm cảnh bởi được nhìn qua đôi mắt đẫm lệ buồn thương cho thân phận bất hạnh, cô đơn. Tình cảnh ấy, tâm trạng ấy tự nó đã nói lên bi kịch của người phụ nữ trong xã hội cũ không được sống hạnh phúc, đồng thời cũng phản ánh thái độ lên án chiến tranh của tác giả.
- Lời thơ lại dần chuyển sang độc thoại nội tâm, trực tiếp bày tỏ nỗi lòng chinh phụ với hình ảnh chinh phu tràn ngập trong tư tưởng.